Món đầu tiên tôi nghĩ đến đó là BÚN ĐẤU MẮM TÔM, nghĩ đến chảy nước miếng chưa, vắt thêm ít quất cho chảy 1 thể
Quán quen bên đường luôn là lựa chọn số 1, vẫn vậy luôn rất đông và nhộn nhịp, suất ở đây là 1 đĩa bún đậu, kèm thịt luộc + chả cốm + 1 cái nem, tổng là 30k. Ấy! đừng hiểu nhầm tôi không giới thiệu các bạn món đặc sản bún đậu mắm tôm này đâu chỉ là khởi đầu của một câu chuyện chốt Sale ấn tượng mà chính tôi tai nghe mắt thấy.
Bạn sẽ tưởng tượng rất dễ rằng không gian ở đây thoáng mát, quán vỉa hè cạnh công viên và tất nhiên rồi nó rất đông khách. Xuất của tôi đã ra trông nó thật sự hấp dẫn, tôi cầm quả quất vắt vào bát mắm tôm nhưng, chưa kịp xong thì bỗng một người đàn ông với vóc hình gầy cao đi lại, đặc biết là anh ta nói luôn miệng nói ngay từ khi tôi nhìn thấy cho đến khi anh tiến đến ngồi gần chị chủ quán bún đậu. Và câu chuyện bắt đầu:
- Anh ta nói :”Chị à, cái con nhỏ bán bánh mì que nó không yêu em chị ạ, em buồn lắm”. (Giọng miền Nam nhưng rất dễ nghe)
- Chị BĐ:” Thế nó nói như nào mà mày tán không được?”.
- Anh ta :”Nó bảo là cỡ em không đủ tầm, nó có nhiều thằng đến tán mà có cả xe ôtô đến còn chưa thèm, thế mới nhục”.
- Chị BĐ :”ôi trời thế thì mày không có cửa em à, ơ nhưng mày có nhiều xe ôtô mà, bãi xe mày đang trông còn gì (chị cười to)”.
Một hồi anh ta chỉ rên rỉ về mỗi chuyện đó.
Rồi bỗng bên kia đường có một bà bán đĩa dạo với 1 dỏ rất nhiều đĩa đi lững thững và chót đã vào cặp mắt của anh chàng nói nhiều.
- Anh ta gọi to:” êeeee bán đĩa”.
Mọi người ngồi quán giật mình nhìn anh ta và sau đó quay sang chị bán đĩa.
- Chị bán đĩa nhìn anh ta và chẳng nói gì ngoài vọng lại một câu :”Không có cái đĩa đó đâuuu”.
- Anh ta :”Thôi hôm nay mua đĩa khác, lại đây.”
(Tôi được biết rằng mỗi lần gặp bất cứ ai bán đĩa dạo anh này chỉ hỏi duy nhất đúng 1 cái đĩa nhưng chẳng một ai có và anh hỏi rất nhiều lần rồi cho đến khi ai bán đĩa dạo nhìn anh cũng chỉ nói 1 câu như trên)
Chị ta băng qua đường tới gần rồi kéo ghế nhựa ngồi xuống cạnh anh này, xòe một tệp đĩa ra trước mặt anh và nói “đấy chọn đi”.
- Anh ngồi lật qua lật lại đống đĩa và mồm lẩm bẩm nói :”hỏi từ thằng chồng, đến con vợ đến thằng em chồng (cả gia đình chị đi bán đĩa dạo) mà có cái đĩa hay như thế cũng không thấy, chúng mày mà có cái đĩa đấy bán được nhiều lắm”.
- Chị bán đĩa:”Đĩa đấy không có, tìm rồi, có gì hay, ở đây đầy đĩa hay hơn này, lấy tạm cái khác đi, hỏi hoài”.
- Anh ta :"Thế có muốn bán đĩa ko?".
- Chị bán đĩa :"Có những không có đĩa đấy".
- Anh ta :”Để tôi nói cho bà độ hay của nó này, sau mà có cái đĩa đấy biết đường mà bán giàu mấy chốc, chạy lắm”.
- Chị bán đĩa tò mò :”Như nào?”.
- Anh bắt đầu câu chuyện :” Nghe này, xưa, xưa lâu lắm rồi có một vị vua nước Sở, ông ta muốn đi vi hành mặc quần áo thường dân để thăm và xem tình hình bá tánh của mình đời sống ra sao, một ngày nọ khi ông đi dọc bở biển thì nhìn thấy một cảnh tượng.
Có một cặp cua Đực và cua Cái, chúng yêu nhau, ngày ngày cùng nhau đi kiếm thức ăn, rồi lại cùng nhau quay vào hang, cuộc sống yên bình, cho đến một ngày nọ cua Cái bị lột vỏ nó trở nên ốm yếu và không thể ra khỏi hang để kiếm thức ăn được, nếu đi nó sẽ chết khô vì ánh nắng. Cua Đực thấy như vậy nên thương vợ mình rất nhiều, ngày ngày cua Đực đi ra khỏi hang kiếm thức ăn rồi lại mang thêm 1 phần quay về hang để đưa cho cua Cái vợ mình ăn, cứ như vậy ngày qua ngày. Thật tốt, dần dần cua Cái cũng khỏe hơn và khỏi hẳn nó lại có thể đi kiếm ăn cùng chồng mình, nhưng thật buồn vì cua Đực cũng đã đến ngày lột vỏ ngay sau đó, nó lại trở nên ốm yếu, nó không thể đi ra khỏi hang kiếm thức ăn được nữa. Cua Cái nhìn thấy chồng mình bất tài vô dụng như vậy liền ra khỏi hang tìm một con cua Đực với bộ càng chắc khỏe khác về cắp chết con cua Đực chồng mình!
Và khi chứng kiến cảnh tượng đó ông Vua này đã viết một bài hát rồi đặt tên cho nó là LÒNG DẠ ĐÀN BÀ”.
(Dường như cả quán bún đậu im lặng một cách lạ thường để nghe anh kể chuyện)
Anh kết :”Đấy đàn bà thâm độc như vậy đấy, nghe hát xong nghiền ngay, về nhà tìm ngay mà bán”. (anh nói bằng giọng miền NAM)
...
Quả thật một sự quấn hút đến kì lạ khiến tôi thực sự tò mò, nếu có cái đĩa đó ở đây chắc hẳn tôi phải mua 1 cái và chị bán đĩa sẽ cũng bán được một cơ số cái nữa.
Hay! Tôi mang sự tò mò về bài hát đó và đến văn phòng của mình tôi đã lên mạng tim ngay bài hát “LÒNG DẠ ĐÀN BÀ”.
Ôiiii! ...bài hát này... thực sự tôi không muốn kể ra, nếu đọc đến đây bạn cảm thấy tò mò thì tự tìm và bạn sẽ hiểu cảm giác của tôi khi nghe nó ^^!
Tôi nghĩ khẩu vị của mỗi người mỗi khác.
P/s: À quên bún đậu mắm tôm rất ngon.
.
CÙNG PHÂN TÍCH MỘT CHÚT NHỈ?
✔ Các bạn nhận diện được những kĩ năng SALE nào trong câu chuyện vừa rồi?
✔ Nếu được hãy chia sẻ bên dưới để cùng nhau mở lòng học hỏi lẫn nhau!
✔ Bạn nào muốn hỏi gì thì inbox FB để trao đổi nhé.
Hẹn gặp lại!